题 tí 余 yú 仲 zhòng 杨 yáng 松 sōng 云 yún 斋 zhāi 手 shǒu 卷 juàn 二 èr 首 shǒu - - 叶 yè 颙 yóng
白 bái 云 yún 来 lái 往 wǎng 青 qīng 松 sōng 顶 dǐng , , 树 shù 老 lǎo 云 yún 寒 hán 岁 suì 月 yuè 深 shēn 。 。
云 yún 去 qù 人 rén 间 jiān 化 huà 甘 gān 泽 zé , , 松 sōng 留 liú 天 tiān 地 dì 作 zuò 清 qīng 阴 yīn 。 。
孤 gū 标 biāo 素 sù 有 yǒu 冲 chōng 霄 xiāo 气 qì , , 高 gāo 躅 zhú 曾 céng 无 wú 出 chū 岫 xiù 心 xīn 。 。
已 yǐ 喜 xǐ 卷 juǎn 舒 shū 皆 jiē 在 zài 我 wǒ , , 何 hé 妨 fáng 偃 yǎn 蹇 jiǎn 卧 wò 丰 fēng 林 lín 。 。
题余仲杨松云斋手卷二首。元代。叶颙。白云来往青松顶,树老云寒岁月深。 云去人间化甘泽,松留天地作清阴。 孤标素有冲霄气,高躅曾无出岫心。 已喜卷舒皆在我,何妨偃蹇卧丰林。