春 chūn 夕 xī 闲 xián 咏 yǒng - - 林 lín 逋 bū
屐 jī 齿 chǐ 遍 biàn 庭 tíng 深 shēn , , 时 shí 为 wéi 拥 yōng 鼻 bí 吟 yín 。 。
微 wēi 风 fēng 引 yǐn 竹 zhú 籁 lài , , 斜 xié 月 yuè 转 zhuǎn 花 huā 阴 yīn 。 。
静 jìng 赏 shǎng 应 yīng 难 nán 极 jí , , 孤 gū 怀 huái 自 zì 不 bù 禁 jīn 。 。
苍 cāng 然 rán 小 xiǎo 池 chí 上 shàng , , 烟 yān 露 lù 达 dá 青 qīng 岑 cén 。 。
春夕闲咏。宋代。林逋。屐齿遍庭深,时为拥鼻吟。 微风引竹籁,斜月转花阴。 静赏应难极,孤怀自不禁。 苍然小池上,烟露达青岑。