丁 dīng 酉 yǒu 仲 zhòng 冬 dōng 即 jí 景 jǐng 十 shí 六 liù 首 shǒu ( ( 其 qí 九 jiǔ ) ) 梅 méi 梢 shāo 月 yuè 落 luò - - 叶 yè 颙 yóng
斗 dǒu 转 zhuǎn 参 shēn 横 héng 午 wǔ 漏 lòu 迟 chí , , 一 yī 轮 lún 寒 hán 魄 pò 堕 duò 南 nán 枝 zhī 。 。
玉 yù 箫 xiāo 吹 chuī 彻 chè 青 qīng 霜 shuāng 冷 lěng , , 正 zhèng 是 shì 诗 shī 人 rén 梦 mèng 破 pò 时 shí 。 。
丁酉仲冬即景十六首(其九)梅梢月落。元代。叶颙。斗转参横午漏迟,一轮寒魄堕南枝。 玉箫吹彻青霜冷,正是诗人梦破时。