题 tí 文 wén 殊 shū 院 yuàn - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
悟 wù 来 lái 千 qiān 嶂 zhàng 失 shī 嶙 lín 峋 xún , , 是 shì 象 xiàng 俱 jù 含 hán 太 tài 古 gǔ 春 chūn 。 。
每 měi 见 jiàn 孤 gū 花 huā 山 shān 意 yì 露 lù , , 偶 ǒu 听 tīng 幽 yōu 梵 fàn 夜 yè 心 xīn 真 zhēn 。 。
云 yún 霞 xiá 境 jìng 幻 huàn 全 quán 宜 yí 佛 fú , , 魑 chī 魅 mèi 形 xíng 空 kōng 不 bù 喜 xǐ 人 rén 。 。
招 zhāo 手 shǒu 诸 zhū 天 tiān 容 róng 借 jiè 问 wèn , , 此 cǐ 间 jiān 曾 céng 转 zhuǎn 几 jǐ 回 huí 轮 lún 。 。
题文殊院。清代。黄景仁。悟来千嶂失嶙峋,是象俱含太古春。 每见孤花山意露,偶听幽梵夜心真。 云霞境幻全宜佛,魑魅形空不喜人。 招手诸天容借问,此间曾转几回轮。