重 zhòng 至 zhì 新 xīn 安 ān 杂 zá 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
旧 jiù 地 dì 重 zhòng 过 guò 思 sī 不 bù 禁 jīn , , 匆 cōng 匆 cōng 人 rén 事 shì 感 gǎn 消 xiāo 沉 chén 。 。
昔 xī 游 yóu 城 chéng 郭 guō 都 dōu 如 rú 梦 mèng , , 胜 shèng 句 jù 溪 xī 山 shān 待 dài 更 gèng 寻 xún 。 。
林 lín 鸟 niǎo 尚 shàng 窥 kuī 前 qián 度 dù 客 kè , , 岭 lǐng 云 yún 能 néng 识 shí 再 zài 来 lái 心 xīn 。 。
黄 huáng 须 xū 老 lǎo 子 zi 应 yīng 无 wú 恙 yàng , , 可 kě 许 xǔ 谈 tán 诗 shī 坐 zuò 漏 lòu 深 shēn 。 。
重至新安杂感 其一。清代。黄景仁。旧地重过思不禁,匆匆人事感消沉。 昔游城郭都如梦,胜句溪山待更寻。 林鸟尚窥前度客,岭云能识再来心。 黄须老子应无恙,可许谈诗坐漏深。