山 shān 堂 táng 诗 shī 为 wèi 周 zhōu 伯 bó 清 qīng 赋 fù - - 甘 gān 复 fù
清 qīng 旭 xù 崇 chóng 林 lín 坳 ào , , 疏 shū 篱 lí 翠 cuì 涧 jiàn 上 shàng 。 。
细 xì 路 lù 经 jīng 谷 gǔ 虚 xū , , 幽 yōu 轩 xuān 面 miàn 林 lín 敞 chǎng 。 。
树 shù 凉 liáng 集 jí 鸣 míng 禽 qín , , 地 dì 远 yuǎn 谢 xiè 尘 chén 鞅 yāng 。 。
下 xià 手 shǒu 拂 fú 玉 yù 琴 qín , , 微 wēi 风 fēng 递 dì 遥 yáo 响 xiǎng 。 。
泠 líng 然 rán 适 shì 素 sù 怀 huái , , 聊 liáo 以 yǐ 寄 jì 心 xīn 赏 shǎng 。 。
山堂诗为周伯清赋。元代。甘复。清旭崇林坳,疏篱翠涧上。 细路经谷虚,幽轩面林敞。 树凉集鸣禽,地远谢尘鞅。 下手拂玉琴,微风递遥响。 泠然适素怀,聊以寄心赏。