留 liú 寄 jì 黄 huáng 檗 bò 山 shān 妙 miào 湛 zhàn 禅 chán 师 shī - - 张 zhāng 元 yuán 干 gàn
晨 chén 发 fā 芗 xiāng 城 chéng 越 yuè 数 shù 峰 fēng , , 我 wǒ 来 lái 师 shī 出 chū 失 shī 从 cóng 容 róng 。 。
白 bái 云 yún 遮 zhē 日 rì 蔽 bì 秋 qiū 寺 sì , , 青 qīng 嶂 zhàng 闻 wén 猿 yuán 惊 jīng 暮 mù 钟 zhōng 。 。
世 shì 乱 luàn 可 kě 无 wú 闲 xián 地 dì 隐 yǐn , , 山 shān 深 shēn 偏 piān 觉 jué 老 lǎo 僧 sēng 慵 yōng 。 。
他 tā 年 nián 芋 yù 火 huǒ 谈 tán 空 kōng 夜 yè , , 雪 xuě 屋 wū 松 sōng 窗 chuāng 约 yuē 过 guò 冬 dōng 。 。
留寄黄檗山妙湛禅师。宋代。张元干。晨发芗城越数峰,我来师出失从容。 白云遮日蔽秋寺,青嶂闻猿惊暮钟。 世乱可无闲地隐,山深偏觉老僧慵。 他年芋火谈空夜,雪屋松窗约过冬。