真 zhēn 歇 xiē 老 lǎo 人 rén 退 tuì 居 jū 东 dōng 庵 ān 予 yǔ 过 guò 雪 xuě 峰 fēng 特 tè 访 fǎng 之 zhī 为 wèi 留 liú 再 zài 宿 sù 仍 réng 赋 fù 两 liǎng 诗 shī 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 元 yuán 幹 gàn
山 shān 月 yuè 转 zhuǎn 松 sōng 影 yǐng , , 涧 jiàn 泉 quán 鸣 míng 夜 yè 窗 chuāng 。 。
清 qīng 谈 tán 虎 hǔ 溪 xī 远 yuǎn , , 痴 chī 坐 zuò 鹿 lù 门 mén 庞 páng 。 。
敌 dí 国 guó 终 zhōng 亡 wáng 灭 miè , , 边 biān 城 chéng 合 hé 受 shòu 降 xiáng 。 。
晨 chén 钟 zhōng 发 fā 秋 qiū 思 sī , , 同 tóng 梦 mèng 绕 rào 三 sān 江 jiāng 。 。
真歇老人退居东庵予过雪峰特访之为留再宿仍赋两诗 其二。宋代。张元幹。山月转松影,涧泉鸣夜窗。 清谈虎溪远,痴坐鹿门庞。 敌国终亡灭,边城合受降。 晨钟发秋思,同梦绕三江。