僧 sēng 寺 sì 古 gǔ 梅 méi - - 杨 yáng 慎 shèn
古 gǔ 干 gàn 盘 pán 龙 lóng 鹤 hè 膝 xī 丫 yā , , 眠 mián 江 jiāng 似 shì 泛 fàn 斗 dòu 牛 niú 槎 chá 。 。
风 fēng 酸 suān 寒 hán 凛 lǐn 香 xiāng 仍 réng 馥 fù , , 雪 xuě 虐 nüè 霜 shuāng 凌 líng 蕊 ruǐ 自 zì 花 huā 。 。
冷 lěng 面 miàn 不 bù 为 wéi 灵 líng 琐 suǒ 艳 yàn , , 铁 tiě 心 xīn 宁 níng 受 shòu 广 guǎng 平 píng 夸 kuā 。 。
维 wéi 摩 mó 一 yī 室 shì 空 kōng 千 qiān 偈 jì , , 坐 zuò 对 duì 双 shuāng 林 lín 宝 bǎo 月 yuè 斜 xié 。 。
僧寺古梅。明代。杨慎。古干盘龙鹤膝丫,眠江似泛斗牛槎。 风酸寒凛香仍馥,雪虐霜凌蕊自花。 冷面不为灵琐艳,铁心宁受广平夸。 维摩一室空千偈,坐对双林宝月斜。