代 dài 古 gǔ 日 rì 出 chū 行 xíng - - 杨 yáng 慎 shèn
晨 chén 登 dēng 石 shí 峦 luán 望 wàng , , 浮 fú 云 yún 何 hé 相 xiāng 羊 yáng 。 。
飘 piāo 风 fēng 自 zì 东 dōng 来 lái , , 若 ruò 木 mù 回 huí 其 qí 光 guāng 。 。
景 jǐng 曜 yào 薄 báo 万 wàn 里 lǐ , , 下 xià 界 jiè 犹 yóu 养 yǎng 凉 liáng 。 。
曾 céng 崖 yá 自 zì 郁 yù 郁 yù , , 芳 fāng 茝 chǎi 含 hán 春 chūn 霜 shuāng 。 。
草 cǎo 虫 chóng 一 yī 何 hé 微 wēi , , 感 gǎn 物 wù 鸣 míng 其 qí 傍 bàng 。 。
天 tiān 池 chí 有 yǒu 黄 huáng 鹄 gǔ , , 一 yī 举 jǔ 知 zhī 圜 huán 方 fāng 。 。
代古日出行。明代。杨慎。晨登石峦望,浮云何相羊。 飘风自东来,若木回其光。 景曜薄万里,下界犹养凉。 曾崖自郁郁,芳茝含春霜。 草虫一何微,感物鸣其傍。 天池有黄鹄,一举知圜方。