道 dào 德 dé 经 jīng ( ( 第 dì 七 qī 章 zhāng ) ) - - 老 lǎo 子 zi
天 tiān 长 cháng 地 dì 久 jiǔ 。 。 天 tiān 地 dì 所 suǒ 以 yǐ 能 néng 长 zhǎng 且 qiě 久 jiǔ 者 zhě , , 以 yǐ 其 qí 不 bù 自 zì 生 shēng , , 故 gù 能 néng 长 cháng 生 shēng 。 。 是 shì 以 yǐ 圣 shèng 人 rén 后 hòu 其 qí 身 shēn 而 ér 身 shēn 先 xiān , , 外 wài 其 qí 身 shēn 而 ér 身 shēn 存 cún 。 。 非 fēi 以 yǐ 其 qí 无 wú 私 sī 邪 xié ? ? 故 gù 能 néng 成 chéng 其 qí 私 sī 。 。
道德经(第七章)。周。老子。天长地久。天地所以能长且久者,以其不自生,故能长生。是以圣人后其身而身先,外其身而身存。非以其无私邪?故能成其私。