潮 cháo 阳 yáng 海 hǎi 岸 àn 望 wàng 海 hǎi - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
动 dòng 地 dì 惊 jīng 风 fēng 起 qǐ 海 hǎi 陬 zōu , , 为 wéi 人 rén 吹 chuī 散 sàn 两 liǎng 眉 méi 愁 chóu 。 。
身 shēn 行 xíng 岛 dǎo 北 běi 新 xīn 春 chūn 后 hòu , , 眼 yǎn 到 dào 天 tiān 南 nán 最 zuì 尽 jìn 头 tóu 。 。
众 zhòng 水 shuǐ 更 gèng 来 lái 何 hé 处 chǔ 著 zhe , , 千 qiān 峰 fēng 赴 fù 此 cǐ 却 què 回 huí 休 xiū 。 。
客 kè 间 jiān 供 gōng 给 jǐ 能 néng 消 xiāo 底 dǐ , , 万 wàn 顷 qǐng 烟 yān 波 bō 一 yī 白 bái 鸥 ōu 。 。
潮阳海岸望海。宋代。杨万里。动地惊风起海陬,为人吹散两眉愁。 身行岛北新春后,眼到天南最尽头。 众水更来何处著,千峰赴此却回休。 客间供给能消底,万顷烟波一白鸥。