苦 kǔ 热 rè 登 dēng 多 duō 稼 jià 亭 tíng 二 èr 首 shǒu - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
日 rì 脚 jiǎo 斜 xié 红 hóng 欲 yù 暮 mù 天 tiān , , 倚 yǐ 栏 lán 垂 chuí 手 shǒu 弄 nòng 云 yún 烟 yān 。 。
两 liǎng 行 xíng 相 xiāng 对 duì 树 shù 如 rú 许 xǔ , , 一 yī 叶 yè 不 bù 摇 yáo 风 fēng 寂 jì 然 rán 。 。
剩 shèng 欲 yù 啜 chuài 茶 chá 还 hái 罢 bà 去 qù , , 却 què 愁 chóu 通 tōng 夕 xī 不 bù 成 chéng 眠 mián 。 。
黑 hēi 丝 sī 半 bàn 把 bǎ 垂 chuí 天 tiān 外 wài , , 白 bái 雨 yǔ 初 chū 生 shēng 远 yuǎn 岭 lǐng 边 biān 。 。
苦热登多稼亭二首。宋代。杨万里。日脚斜红欲暮天,倚栏垂手弄云烟。 两行相对树如许,一叶不摇风寂然。 剩欲啜茶还罢去,却愁通夕不成眠。 黑丝半把垂天外,白雨初生远岭边。