跋 bá 姜 jiāng 春 chūn 坊 fāng 梅 méi 山 shān 诗 shī 集 jí 二 èr 首 shǒu - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
松 sōng 风 fēng 涧 jiàn 水 shuǐ 打 dǎ 窗 chuāng 声 shēng , , 玉 yù 佩 pèi 琼 qióng 琚 jū 触 chù 眼 yǎn 明 míng 。 。
当 dāng 昼 zhòu 如 rú 何 hé 挂 guà 秋 qiū 月 yuè , , 未 wèi 春 chūn 特 tè 地 dì 转 zhuàn 新 xīn 莺 yīng 。 。
只 zhǐ 销 xiāo 一 yī 卷 juàn 梅 méi 山 shān 集 jí , , 幻 huàn 出 chū 多 duō 般 bān 景 jǐng 物 wù 情 qíng 。 。
老 lǎo 子 zǐ 平 píng 生 shēng 有 yǒu 诗 shī 癖 pǐ , , 为 wèi 君 jūn 焚 fén 却 què 老 lǎo 陶 táo 泓 hóng 。 。
跋姜春坊梅山诗集二首。宋代。杨万里。松风涧水打窗声,玉佩琼琚触眼明。 当昼如何挂秋月,未春特地转新莺。 只销一卷梅山集,幻出多般景物情。 老子平生有诗癖,为君焚却老陶泓。