题 tí 清 qīng 江 jiāng 胡 hú 民 mín 瞻 zhān 忍 rěn 堂 táng - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
俗 sú 物 wù 茫 máng 茫 máng 奈 nài 我 wǒ 何 hé , , 儿 ér 女 nǚ 昵 nì 昵 nì 不 bù 用 yòng 呵 ā 。 。 先 xiān 生 shēng 笑 xiào 问 wèn 有 yǒu 酒 jiǔ 么 me , , 醉 zuì 来 lái 得 de 句 jù 自 zì 长 zhǎng 哦 ó 。 。
家 jiā 风 fēng 孝 xiào 友 yǒu 春 chūn 风 fēng 软 ruǎn , , 床 chuáng 无 wú 黄 huáng 金 jīn 且 qiě 青 qīng 简 jiǎn 。 。 君 jūn 不 bú 见 jiàn 多 duō 愁 chóu 多 duō 恼 nǎo 张 zhāng 公 gōng 艺 yì , , 枉 wǎng 却 què 御 yù 前 qián 百 bǎi 馀 yú 字 zì 。 。
题清江胡民瞻忍堂。宋代。杨万里。俗物茫茫奈我何,儿女昵昵不用呵。先生笑问有酒么,醉来得句自长哦。 家风孝友春风软,床无黄金且青简。君不见多愁多恼张公艺,枉却御前百馀字。