道 dào 士 shì 号 hào 庭 tíng 梅 méi 为 wèi 赋 fù 此 cǐ - - 牟 móu 巘 yǎn
苦 kǔ 把 bǎ 庭 tíng 梅 méi 劣 liè 野 yě 梅 méi , , 庭 tíng 梅 méi 元 yuán 自 zì 野 yě 梅 méi 来 lái 。 。
肯 kěn 辞 cí 台 tái 鼎 dǐng 当 dāng 年 nián 贵 guì , , 直 zhí 向 xiàng 丹 dān 田 tián 内 nèi 景 jǐng 开 kāi 。 。
山 shān 意 yì 浓 nóng 时 shí 还 hái 耐 nài 看 kàn , , 道 dào 根 gēn 孤 gū 处 chù 更 gēng 深 shēn 培 péi 。 。
玄 xuán 机 jī 参 cān 透 tòu 何 hé 分 fēn 别 bié , , 猛 měng 拊 fǔ 阑 lán 干 gān 一 yī 笑 xiào 回 huí 。 。
道士号庭梅为赋此。元代。牟巘。苦把庭梅劣野梅,庭梅元自野梅来。 肯辞台鼎当年贵,直向丹田内景开。 山意浓时还耐看,道根孤处更深培。 玄机参透何分别,猛拊阑干一笑回。