陪 péi 子 zi 重 zhòng 游 yóu 长 zhǎng 芦 lú 寺 sì - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
行 xíng 来 lái 思 sī 住 zhù 觉 jué 城 chéng 东 dōng , , 粥 zhōu 饭 fàn 随 suí 缘 yuán 早 zǎo 晚 wǎn 钟 zhōng 。 。
安 ān 得 dé 心 xīn 田 tián 荒 huāng 万 wàn 有 yǒu , , 便 biàn 惊 jīng 眼 yǎn 界 jiè 失 shī 千 qiān 重 zhòng 。 。
笑 xiào 谈 tán 喜 xǐ 接 jiē 真 zhēn 摩 mó 诘 jí , , 衰 shuāi 病 bìng 休 xiū 嗟 jiē 老 lǎo 曼 màn 容 róng 。 。
馊 sōu 饮 yǐn 残 cán 羹 gēng 应 yīng 不 bù 惜 xī , , 聊 liáo 分 fēn 水 shuǐ 墨 mò 为 wèi 成 chéng 龙 lóng 。 。
陪子重游长芦寺。宋代。李之仪。行来思住觉城东,粥饭随缘早晚钟。 安得心田荒万有,便惊眼界失千重。 笑谈喜接真摩诘,衰病休嗟老曼容。 馊饮残羹应不惜,聊分水墨为成龙。