梅 méi 其 qí 一 yī - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
梅 méi 花 huā 耐 nài 寒 hán 白 bái 如 rú 玉 yù , , 干 gān 涉 shè 春 chūn 风 fēng 红 hóng 更 gèng 黄 huáng 。 。
若 ruò 为 wéi 司 sī 花 huā 示 shì 薄 báo 罚 fá , , 到 dào 底 dǐ 不 bù 能 néng 磨 mó 灭 miè 香 xiāng 。 。
梅其一。宋代。文天祥。梅花耐寒白如玉,干涉春风红更黄。 若为司花示薄罚,到底不能磨灭香。