听 tīng 天 tiān 台 tāi 处 chǔ 士 shì 弹 tán 琴 qín - - 文 wén 同 tóng
处 chǔ 士 shì 得 dé 琴 qín 要 yào , , 谁 shuí 师 shī 师 shī 自 zì 然 rán 。 。
为 wèi 言 yán 秋 qiū 思 sī 好 hǎo , , 因 yīn 听 tīng 夜 yè 声 shēng 圆 yuán 。 。
耳 ěr 出 chū 淫 yín 哇 wa 外 wài , , 心 xīn 摇 yáo 寂 jì 寞 mò 前 qián 。 。
广 guǎng 陵 líng 君 jūn 且 qiě 止 zhǐ , , 不 bù 欲 yù 慢 màn 商 shāng 弦 xián 。 。
听天台处士弹琴。宋代。文同。处士得琴要,谁师师自然。 为言秋思好,因听夜声圆。 耳出淫哇外,心摇寂寞前。 广陵君且止,不欲慢商弦。