和 hé 子 zi 华 huá 应 yìng 天 tiān 院 yuàn 行 xíng 香 xiāng 归 guī 过 guò 洛 luò 川 chuān - - 司 sī 马 mǎ 光 guāng
印 yìn 节 jié 传 chuán 呼 hū 洛 luò 北 běi 还 hái , , 府 fǔ 庭 tíng 无 wú 讼 sòng 不 bù 妨 fáng 闲 xián 。 。
度 dù 桥 qiáo 寒 hán 色 sè 侵 qīn 春 chūn 服 fú , , 按 àn 辔 pèi 晴 qíng 光 guāng 露 lù 晓 xiǎo 山 shān 。 。
香 xiāng 穗 suì 徘 pái 徊 huái 凝 níng 广 guǎng 殿 diàn , , 花 huā 篮 lán 繁 fán 会 huì 满 mǎn 通 tōng 阛 huán 。 。
自 zì 知 zhī 白 bái 雪 xuě 高 gāo 难 nán 和 hé , , 忍 rěn 愧 kuì 谁 shuí 能 néng 寄 jì 我 wǒ 颜 yán 。 。
和子华应天院行香归过洛川。宋代。司马光。印节传呼洛北还,府庭无讼不妨闲。 度桥寒色侵春服,按辔晴光露晓山。 香穗徘徊凝广殿,花篮繁会满通阛。 自知白雪高难和,忍愧谁能寄我颜。