界 jiè 亭 tíng 驿 yì 次 cì 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 张 zhāng 羽 yǔ
乱 luàn 山 shān 行 xíng 出 chū 见 jiàn 幽 yōu 亭 tíng , , 返 fǎn 照 zhào 高 gāo 林 lín 忽 hū 易 yì 倾 qīng 。 。
村 cūn 舍 shè 尚 shàng 传 chuán 戎 róng 马 mǎ 过 guò , , 炊 chuī 烟 yān 初 chū 傍 bàng 驿 yì 楼 lóu 生 shēng 。 。
伏 fú 波 bō 铜 tóng 柱 zhù 功 gōng 差 chà 立 lì , , 荆 jīng 国 guó 青 qīng 苗 miáo 祸 huò 已 yǐ 成 chéng 。 。
正 zhèng 是 shì 彷 páng 徨 huáng 愁 chóu 不 bù 去 qù , , 候 hòu 人 rén 鼓 gǔ 角 jiǎo 报 bào 严 yán 程 chéng 。 。
界亭驿次壁间韵。明代。张羽。乱山行出见幽亭,返照高林忽易倾。 村舍尚传戎马过,炊烟初傍驿楼生。 伏波铜柱功差立,荆国青苗祸已成。 正是彷徨愁不去,候人鼓角报严程。