王 wáng 彦 yàn 芳 fāng 逢 féng 春 chūn 坞 wù - - 成 chéng 廷 tíng 圭 guī
雪 xuě 窗 chuāng 深 shēn 锁 suǒ 不 bù 曾 céng 开 kāi , , 却 què 似 shì 阳 yáng 春 chūn 有 yǒu 脚 jiǎo 来 lái 。 。
琼 qióng 树 shù 每 měi 从 cóng 天 tiān 上 shàng 见 jiàn , , 杏 xìng 花 huā 多 duō 近 jìn 日 rì 边 biān 栽 zāi 。 。
任 rèn 教 jiào 南 nán 国 guó 芙 fú 蓉 róng 怨 yuàn , , 莫 mò 遣 qiǎn 东 dōng 家 jiā 蛱 jiá 蝶 dié 回 huí 。 。
小 xiǎo 圃 pǔ 无 wú 多 duō 闲 xián 草 cǎo 木 mù , , 也 yě 分 fēn 生 shēng 意 yì 发 fā 枯 kū 荄 gāi 。 。
王彦芳逢春坞。元代。成廷圭。雪窗深锁不曾开,却似阳春有脚来。 琼树每从天上见,杏花多近日边栽。 任教南国芙蓉怨,莫遣东家蛱蝶回。 小圃无多闲草木,也分生意发枯荄。