次 cì 顾 gù 清 qīng 逸 yì 见 jiàn 寄 jì 韵 yùn - - 成 chéng 廷 tíng 圭 guī
满 mǎn 目 mù 干 gān 戈 gē 独 dú 损 sǔn 神 shén , , 古 gǔ 之 zhī 忠 zhōng 义 yì 不 bù 谋 móu 身 shēn 。 。
杜 dù 陵 líng 白 bái 发 fà 空 kōng 忧 yōu 国 guó , , 王 wáng 衍 yǎn 清 qīng 谈 tán 已 yǐ 误 wù 人 rén 。 。
城 chéng 郭 guō 只 zhǐ 今 jīn 馀 yú 瓦 wǎ 砾 lì , , 村 cūn 墟 xū 何 hé 处 chǔ 避 bì 风 fēng 尘 chén 。 。
妖 yāo 氛 fēn 不 bú 到 dào 西 xī 清 qīng 上 shàng , , 千 qiān 树 shù 桃 táo 花 huā 别 bié 有 yǒu 春 chūn 。 。
次顾清逸见寄韵。元代。成廷圭。满目干戈独损神,古之忠义不谋身。 杜陵白发空忧国,王衍清谈已误人。 城郭只今馀瓦砾,村墟何处避风尘。 妖氛不到西清上,千树桃花别有春。