祖 zǔ 席 xí 得 dé 秋 qiū 字 zì - - 韩 hán 愈 yù
淮 huái 南 nán 悲 bēi 木 mù 落 luò , , 而 ér 我 wǒ 亦 yì 伤 shāng 秋 qiū 。 。
况 kuàng 与 yǔ 故 gù 人 rén 别 bié , , 那 nà 堪 kān 羁 jī 宦 huàn 愁 chóu 。 。
荣 róng 华 huá 今 jīn 异 yì 路 lù , , 风 fēng 雨 yǔ 昔 xī 同 tóng 忧 yōu 。 。
莫 mò 以 yǐ 宜 yí 春 chūn 远 yuǎn , , 江 jiāng 山 shān 多 duō 胜 shèng 游 yóu 。 。
祖席得秋字。唐代。韩愈。淮南悲木落,而我亦伤秋。 况与故人别,那堪羁宦愁。 荣华今异路,风雨昔同忧。 莫以宜春远,江山多胜游。