芜 wú 城 chéng - - 李 lǐ 端 duān
昔 xī 人 rén 登 dēng 此 cǐ 地 dì , , 丘 qiū 陇 lǒng 已 yǐ 前 qián 悲 bēi 。 。
今 jīn 日 rì 又 yòu 非 fēi 昔 xī , , 春 chūn 风 fēng 能 néng 几 jǐ 时 shí 。 。
风 fēng 吹 chuī 城 chéng 上 shàng 树 shù , , 草 cǎo 没 méi 城 chéng 边 biān 路 lù 。 。
城 chéng 里 lǐ 月 yuè 明 míng 时 shí , , 精 jīng 灵 líng 自 zì 来 lái 去 qù 。 。
芜城。唐代。李端。昔人登此地,丘陇已前悲。 今日又非昔,春风能几时。 风吹城上树,草没城边路。 城里月明时,精灵自来去。