伤 shāng 别 bié 二 èr 首 shǒu - - 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn
双 shuāng 燕 yàn 呢 ní 喃 nán 语 yǔ 画 huà 梁 liáng , , 劝 quàn 人 rén 休 xiū 恁 nèn 苦 kǔ 思 sī 量 liang 。 。
逢 féng 春 chūn 触 chù 处 chù 须 xū 萦 yíng 恨 hèn , , 对 duì 景 jǐng 无 wú 时 shí 不 bù 断 duàn 肠 cháng 。 。
寒 hán 食 shí 梨 lí 花 huā 新 xīn 月 yuè 夜 yè , , 黄 huáng 昏 hūn 杨 yáng 柳 liǔ 旧 jiù 风 fēng 光 guāng 。 。
繁 fán 华 huá 种 zhǒng 种 zhǒng 成 chéng 愁 chóu 恨 hèn , , 最 zuì 是 shì 西 xī 楼 lóu 近 jìn 夕 xī 阳 yáng 。 。
伤别二首。宋代。朱淑真。双燕呢喃语画梁,劝人休恁苦思量。 逢春触处须萦恨,对景无时不断肠。 寒食梨花新月夜,黄昏杨柳旧风光。 繁华种种成愁恨,最是西楼近夕阳。