老 lǎo 松 sōng 旧 jiù 隐 yǐn 为 wèi 曹 cáo 许 xǔ 山 shān 赋 fù - - 林 lín 景 jǐng 熙 xī
七 qī 十 shí 五 wǔ 松 sōng 在 zài , , 当 dāng 年 nián 手 shǒu 植 zhí 翁 wēng 。 。
龙 lóng 髯 rán 云 yún 满 mǎn 壑 hè , , 鹤 hè 唳 lì 月 yuè 当 dāng 空 kōng 。 。
三 sān 品 pǐn 非 fēi 秦 qín 爵 jué , , 诸 zhū 郎 láng 有 yǒu 晋 jìn 风 fēng 。 。
夜 yè 深 shēn 清 qīng 籁 lài 发 fā , , 归 guī 佩 pèi 玉 yù 丁 dīng 东 dōng 。 。
老松旧隐为曹许山赋。宋代。林景熙。七十五松在,当年手植翁。 龙髯云满壑,鹤唳月当空。 三品非秦爵,诸郎有晋风。 夜深清籁发,归佩玉丁东。