古 gǔ 兴 xìng - - 杨 yáng 弘 hóng 道 dào
贞 zhēn 松 sōng 千 qiān 岁 suì 质 zhì , , 挺 tǐng 生 shēng 乔 qiáo 岳 yuè 阴 yīn 。 。
青 qīng 崖 yá 樵 qiáo 径 jìng 绝 jué , , 斤 jīn 斧 fǔ 胡 hú 能 néng 侵 qīn 。 。
来 lái 者 zhě 不 bù 可 kě 测 cè , , 祸 huò 福 fú 常 cháng 相 xiāng 寻 xún 。 。
狂 kuáng 风 fēng 吹 chuī 暴 bào 雨 yǔ , , 倒 dào 泻 xiè 江 jiāng 海 hǎi 深 shēn 。 。
霹 pī 雳 lì 根 gēn 半 bàn 断 duàn , , 直 zhí 干 gàn 犹 yóu 森 sēn 森 sēn 。 。
无 wú 人 rén 为 wéi 扶 fú 持 chí , , 默 mò 伤 shāng 仁 rén 者 zhě 心 xīn 。 。
古兴。元代。杨弘道。贞松千岁质,挺生乔岳阴。 青崖樵径绝,斤斧胡能侵。 来者不可测,祸福常相寻。 狂风吹暴雨,倒泻江海深。 霹雳根半断,直干犹森森。 无人为扶持,默伤仁者心。