客 kè 中 zhōng 春 chūn 日 rì - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
客 kè 处 chù 空 kōng 林 lín 下 xià , , 贫 pín 唯 wéi 七 qī 尺 chǐ 单 dān 。 。
重 zhòng 阴 yīn 迷 mí 晓 xiǎo 色 sè , , 细 xì 雨 yǔ 作 zuò 春 chūn 寒 hán 。 。
乡 xiāng 信 xìn 凭 píng 谁 shuí 寄 jì , , 离 lí 情 qíng 强 qiáng 自 zì 宽 kuān 。 。
一 yī 诗 shī 吟 yín 未 wèi 稳 wěn , , 倚 yǐ 遍 biàn 石 shí 池 chí 栏 lán 。 。
客中春日。宋代。释文珦。客处空林下,贫唯七尺单。 重阴迷晓色,细雨作春寒。 乡信凭谁寄,离情强自宽。 一诗吟未稳,倚遍石池栏。