春 chūn 日 rì 病 bìng 起 qǐ - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
暮 mù 景 jǐng 交 jiāo 朋 péng 尽 jǐn , , 何 hé 人 rén 问 wèn 死 sǐ 生 shēng 。 。
卧 wò 于 yú 蜗 wō 室 shì 底 dǐ , , 看 kàn 得 de 鹊 què 巢 cháo 成 chéng 。 。
缘 yuán 绝 jué 门 mén 常 cháng 静 jìng , , 心 xīn 空 kōng 疾 jí 渐 jiàn 平 píng 。 。
又 yòu 思 sī 扶 fú 杖 zhàng 出 chū , , 溪 xī 上 shàng 听 tīng 泉 quán 声 shēng 。 。
春日病起。宋代。释文珦。暮景交朋尽,何人问死生。 卧于蜗室底,看得鹊巢成。 缘绝门常静,心空疾渐平。 又思扶杖出,溪上听泉声。