嘉 jiā 况 kuàng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
嘉 jiā 况 kuàng 日 rì 因 yīn 仍 réng , , 山 shān 翁 wēng 乐 lè 岂 qǐ 胜 shèng 。 。
自 zì 知 zhī 梅 méi 已 yǐ 熟 shú , , 人 rén 报 bào 麦 mài 初 chū 登 dēng 。 。
外 wài 患 huàn 忘 wàng 饥 jī 渴 kě , , 中 zhōng 心 xīn 散 sàn 滞 zhì 凝 níng 。 。
超 chāo 然 rán 出 chū 天 tiān 地 dì , , 不 bù 止 zhǐ 似 shì 壶 hú 冰 bīng 。 。
嘉况。宋代。释文珦。嘉况日因仍,山翁乐岂胜。 自知梅已熟,人报麦初登。 外患忘饥渴,中心散滞凝。 超然出天地,不止似壶冰。