雪 xuě 屋 wū - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
风 fēng 落 luò 晓 xiǎo 空 kōng 寒 hán , , 茅 máo 檐 yán 一 yī 尺 chǐ 宽 kuān 。 。
乱 luàn 声 shēng 依 yī 竹 zhú 密 mì , , 斜 xié 片 piàn 打 dǎ 窗 chuāng 残 cán 。 。
绝 jué 谷 gǔ 炊 chuī 烟 yān 断 duàn , , 开 kāi 门 mén 去 qù 路 lù 难 nán 。 。
枕 zhěn 书 shū 眠 mián 白 bái 昼 zhòu , , 人 rén 说 shuō 似 shì 袁 yuán 安 ān 。 。
雪屋。宋代。释文珦。风落晓空寒,茅檐一尺宽。 乱声依竹密,斜片打窗残。 绝谷炊烟断,开门去路难。 枕书眠白昼,人说似袁安。