舟 zhōu 中 zhōng 闻 wén 蛩 qióng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
秋 qiū 月 yuè 满 mǎn 行 xíng 舟 zhōu , , 秋 qiū 虫 chóng 响 xiǎng 孤 gū 岸 àn 。 。
岂 qǐ 独 dú 居 jū 者 zhě 愁 chóu , , 当 dāng 令 lìng 客 kè 心 xīn 乱 luàn 。 。
展 zhǎn 转 zhuǎn 重 zhòng 兴 xìng 嗟 jiē , , 所 suǒ 嗟 jiē 时 shí 节 jié 换 huàn 。 。
时 shí 节 jié 不 bù 苦 kǔ 留 liú , , 川 chuān 涂 tú 行 xíng 已 yǐ 半 bàn 。 。
霜 shuāng 落 luò 草 cǎo 根 gēn 枯 kū , , 清 qīng 音 yīn 从 cóng 此 cǐ 断 duàn 。 。
谁 shuí 复 fù 过 guò 江 jiāng 南 nán , , 哀 āi 鸿 hóng 为 wèi 我 wǒ 伴 bàn 。 。
舟中闻蛩。宋代。梅尧臣。秋月满行舟,秋虫响孤岸。 岂独居者愁,当令客心乱。 展转重兴嗟,所嗟时节换。 时节不苦留,川涂行已半。 霜落草根枯,清音从此断。 谁复过江南,哀鸿为我伴。