寄 jì 灵 líng 隐 yǐn 通 tōng 教 jiào 僧 sēng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
奇 qí 山 shān 若 ruò 洗 xǐ 青 qīng , , 草 cǎo 木 mù 生 shēng 石 shí 上 shàng 。 。
根 gēn 萌 méng 不 bù 可 kě 穷 qióng , , 条 tiáo 蔓 màn 自 zì 增 zēng 王 wáng 。 。
其 qí 阴 yīn 有 yǒu 高 gāo 僧 sēng , , 日 rì 食 shí 惟 wéi 一 yī 盎 àng 。 。
世 shì 人 rén 久 jiǔ 已 yǐ 疏 shū , , 猿 yuán 鸟 niǎo 应 yīng 相 xiāng 向 xiàng 。 。
寄灵隐通教僧。宋代。梅尧臣。奇山若洗青,草木生石上。 根萌不可穷,条蔓自增王。 其阴有高僧,日食惟一盎。 世人久已疏,猿鸟应相向。