依 yī 韵 yùn 和 hé 唐 táng 彦 yàn 猷 yóu 华 huá 亭 tíng 十 shí 咏 yǒng 顾 gù 亭 tíng 林 lín - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
山 shān 头 tóu 寒 hán 泉 quán 穴 xué , , 净 jìng 若 ruò 镜 jìng 面 miàn 平 píng 。 。
熨 yùn 齿 chǐ 敲 qiāo 冰 bīng 冷 lěng , , 贮 zhù 瓶 píng 微 wēi 玉 yù 声 shēng 。 。
傍 bàng 有 yǒu 野 yě 鹿 lù 迹 jī , , 上 shàng 啼 tí 林 lín 鸟 niǎo 清 qīng 。 。
何 hé 由 yóu 一 yī 往 wǎng 挹 yì , , 况 kuàng 复 fù 方 fāng 病 bìng 醒 xǐng 。 。
依韵和唐彦猷华亭十咏顾亭林。宋代。梅尧臣。山头寒泉穴,净若镜面平。 熨齿敲冰冷,贮瓶微玉声。 傍有野鹿迹,上啼林鸟清。 何由一往挹,况复方病醒。