解 jiě 后 hòu 乐 yuè 清 qīng 主 zhǔ 簿 bù 姜 jiāng 昌 chāng 龄 líng 一 yī 见 jiàn 如 rú 平 píng 生 shēng 欢 huān 同 tóng 宿 sù 能 néng 仁 rén - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
雁 yàn 去 qù 荡 dàng 犹 yóu 在 zài , , 龙 lóng 居 jū 山 shān 亦 yì 灵 líng 。 。
高 gāo 峰 fēng 穿 chuān 碧 bì 落 luò , , 虚 xū 谷 gǔ 吸 xī 沧 cāng 溟 míng 。 。
愁 chóu 见 jiàn 僧 sēng 头 tóu 白 bái , , 喜 xǐ 逢 féng 君 jūn 眼 yǎn 青 qīng 。 。
灯 dēng 前 qián 闻 wén 妙 miào 语 yǔ , , 字 zì 字 zì 摘 zhāi 天 tiān 星 xīng 。 。
解后乐清主簿姜昌龄一见如平生欢同宿能仁。宋代。戴复古。雁去荡犹在,龙居山亦灵。 高峰穿碧落,虚谷吸沧溟。 愁见僧头白,喜逢君眼青。 灯前闻妙语,字字摘天星。