次 cì 韵 yùn 唐 táng 致 zhì 远 yuǎn 雨 yǔ 后 hòu 喜 xǐ 凉 liáng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
老 lǎo 阳 yáng 作 zuò 气 qì 再 zài 三 sān 衰 shuāi , , 鼓 gǔ 竭 jié 之 zhī 馀 yú 不 bù 支 zhī 雨 yǔ 。 。
搴 qiān 旗 qí 拔 bá 帜 zhì 扫 sǎo 迹 jī 空 kōng , , 一 yì 点 diǎn 新 xīn 凉 liáng 破 pò 残 cán 暑 shǔ 。 。
飞 fēi 蚊 wén 薨 hōng 薨 hōng 已 yǐ 无 wú 奇 qí , , 蜻 qīng 蜓 tíng 翅 chì 净 jìng 摩 mó 天 tiān 嬉 xī 。 。
竹 zhú 窗 chuāng 日 rì 暮 mù 转 zhuǎn 萧 xiāo 瑟 sè , , 喜 xǐ 有 yǒu 促 cù 织 zhī 鸣 míng 声 shēng 悲 bēi 。 。
次韵唐致远雨后喜凉。宋代。范成大。老阳作气再三衰,鼓竭之馀不支雨。 搴旗拔帜扫迹空,一点新凉破残暑。 飞蚊薨薨已无奇,蜻蜓翅净摩天嬉。 竹窗日暮转萧瑟,喜有促织鸣声悲。