偶 ǒu 出 chū 谢 xiè 客 kè - - 吕 lǚ 本 běn 中 zhōng
才 cái 过 guò 清 qīng 明 míng 日 rì 更 gèng 长 zhǎng , , 竹 zhú 舆 yú 频 pín 出 chū 度 dù 浮 fú 梁 liáng 。 。
雨 yǔ 侵 qīn 田 tián 水 shuǐ 连 lián 溪 xī 白 bái , , 春 chūn 入 rù 山 shān 花 huā 带 dài 蜜 mì 香 xiāng 。 。
数 shù 有 yǒu 故 gù 人 rén 相 xiāng 劳 láo 苦 kǔ , , 不 bù 嫌 xián 俗 sú 事 shì 且 qiě 穷 qióng 忙 máng 。 。
今 jīn 年 nián 尚 shàng 有 yǒu 湖 hú 湘 xiāng 兴 xìng , , 不 bù 待 dài 秋 qiū 风 fēng 便 biàn 促 cù 装 zhuāng 。 。
偶出谢客。宋代。吕本中。才过清明日更长,竹舆频出度浮梁。 雨侵田水连溪白,春入山花带蜜香。 数有故人相劳苦,不嫌俗事且穷忙。 今年尚有湖湘兴,不待秋风便促装。