癸 guǐ 已 yǐ 自 zì 南 nán 京 jīng 过 guò 泗 sì 上 shàng - - 吕 lǚ 本 běn 中 zhōng
昔 xī 我 wǒ 往 wǎng 矣 yǐ 天 tiān 欲 yù 霜 shuāng , , 今 jīn 我 wǒ 来 lái 思 sī 梅 méi 已 yǐ 黄 huáng 。 。
淮 huái 山 shān 澡 zǎo 雪 xuě 尘 chén 垢 gòu 面 miàn , , 鱼 yú 稻 dào 扫 sǎo 除 chú 藜 lí 藿 huò 肠 cháng 。 。
好 hǎo 风 fēng 肯 kěn 伴 bàn 客 kè 帆 fān 远 yuǎn , , 故 gù 国 guó 不 bù 辞 cí 归 guī 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
塔 tǎ 中 zhōng 老 lǎo 人 rén 莫 mò 相 xiāng 笑 xiào , , 我 wǒ 自 zì 寂 jì 然 rán 渠 qú 自 zì 忙 máng 。 。
癸已自南京过泗上。宋代。吕本中。昔我往矣天欲霜,今我来思梅已黄。 淮山澡雪尘垢面,鱼稻扫除藜藿肠。 好风肯伴客帆远,故国不辞归梦长。 塔中老人莫相笑,我自寂然渠自忙。