和 hé 文 wén 倅 cuì 侯 hóu 彦 yàn 嘉 jiā 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
相 xiāng 逢 féng 珠 zhū 玉 yù 走 zǒu 佳 jiā 章 zhāng , , 顾 gù 我 wǒ 无 wú 能 néng 更 gēng 老 lǎo 苍 cāng 。 。
尝 cháng 鼎 dǐng 固 gù 应 yìng 从 cóng 指 zhǐ 染 rǎn , , 冲 chōng 天 tiān 行 xíng 喜 xǐ 见 jiàn 云 yún 翔 xiáng 。 。
向 xiàng 来 lái 别 bié 恨 hèn 江 jiāng 同 tóng 远 yuǎn , , 此 cǐ 去 qù 诗 shī 情 qíng 日 rì 共 gòng 长 zhǎng 。 。
才 cái 似 shì 二 èr 公 gōng 今 jīn 二 èr 妙 miào , , 山 shān 庭 tíng 渊 yuān 角 jiǎo 绣 xiù 肝 gān 肠 cháng 。 。
和文倅侯彦嘉二首。宋代。王之道。相逢珠玉走佳章,顾我无能更老苍。 尝鼎固应从指染,冲天行喜见云翔。 向来别恨江同远,此去诗情日共长。 才似二公今二妙,山庭渊角绣肝肠。