暮 mù 秋 qiū 感 gǎn 兴 xīng - - 寇 kòu 凖 zhun
苒 rǎn 苒 rǎn 前 qián 期 qī 远 yuǎn , , 穷 qióng 途 tú 一 yī 可 kě 伤 shāng 。 。
有 yǒu 时 shí 闻 wén 落 luò 叶 yè , , 不 bù 语 yǔ 立 lì 残 cán 阳 yáng 。 。
塞 sāi 草 cǎo 秋 qiū 先 xiān 白 bái , , 溪 xī 沙 shā 晚 wǎn 更 gèng 光 guāng 。 。
那 nà 堪 kān 望 wàng 天 tiān 末 mò , , 燕 yàn 雁 yàn 又 yòu 成 chéng 行 háng 。 。
暮秋感兴。宋代。寇凖。苒苒前期远,穷途一可伤。 有时闻落叶,不语立残阳。 塞草秋先白,溪沙晚更光。 那堪望天末,燕雁又成行。