逍 xiāo 遥 yáo 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
吾 wú 道 dào 本 běn 来 lái 平 píng , , 人 rén 多 duō 不 bù 肯 kěn 行 xíng 。 。
得 dé 心 xīn 无 wú 后 hòu 味 wèi , , 失 shī 脚 jiǎo 有 yǒu 深 shēn 坑 kēng 。 。
若 ruò 未 wèi 通 tōng 天 tiān 地 dì , , 焉 yān 能 néng 了 le 死 sǐ 生 shēng 。 。
向 xiàng 其 qí 间 jiān 一 yī 事 shì , , 须 xū 是 shì 自 zì 诚 chéng 明 míng 。 。
逍遥吟。宋代。邵雍。吾道本来平,人多不肯行。 得心无后味,失脚有深坑。 若未通天地,焉能了死生。 向其间一事,须是自诚明。