霜 shuāng 露 lù 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
天 tiān 地 dì 有 yǒu 润 rùn 泽 zé , , 其 qí 降 jiàng 也 yě 瀼 ráng 瀼 ráng 。 。
暖 nuǎn 则 zé 为 wèi 湛 zhàn 露 lù , , 寒 hán 则 zé 为 wèi 繁 fán 霜 shuāng 。 。
为 wèi 露 lù 万 wàn 物 wù 悦 yuè , , 为 wèi 霜 shuāng 万 wàn 物 wù 伤 shāng 。 。
二 èr 物 wù 本 běn 一 yī 气 qì , , 恩 ēn 威 wēi 何 hé 昭 zhāo 彰 zhāng 。 。
霜露吟。宋代。邵雍。天地有润泽,其降也瀼瀼。 暖则为湛露,寒则为繁霜。 为露万物悦,为霜万物伤。 二物本一气,恩威何昭彰。