林 lín 卿 qīng 见 jiàn 访 fǎng 食 shí 槟 bīng 榔 láng 而 ér 醉 zuì 明 míng 日 rì 示 shì - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
壮 zhuàng 于 yú 蒳 nà 子 zi 大 dà 于 yú 榛 zhēn , , 咀 jǔ 嚼 jué 全 quán 胜 shèng 曲 qū 糵 niè 春 chūn 。 。
俚 lǐ 俗 sú 相 xiāng 传 chuán 祛 qū 瘴 zhàng 厉 lì , , 方 fāng 书 shū 或 huò 谓 wèi 健 jiàn 脾 pí 神 shén 。 。
素 sù 知 zhī 鲸 jīng 量 liàng 安 ān 能 néng 醉 zuì , , 但 dàn 取 qǔ 鸡 jī 心 xīn 未 wèi 必 bì 真 zhēn 。 。
一 yī 笑 xiào 何 hé 妨 fáng 玉 yù 山 shān 倒 dào , , 贫 pín 家 jiā 幸 xìng 自 zì 有 yǒu 苔 tái 茵 yīn 。 。
林卿见访食槟榔而醉明日示。宋代。刘克庄。壮于蒳子大于榛,咀嚼全胜曲糵春。 俚俗相传祛瘴厉,方书或谓健脾神。 素知鲸量安能醉,但取鸡心未必真。 一笑何妨玉山倒,贫家幸自有苔茵。