同 tóng 荣 róng 子 zi 邕 yōng 登 dēng 石 shí 家 jiā 寺 sì 阁 gé - - 张 zhāng 耒 lěi
高 gāo 楼 lóu 南 nán 望 wàng 一 yī 伤 shāng 神 shén , , 霭 ǎi 霭 ǎi 东 dōng 风 fēng 万 wàn 里 lǐ 春 chūn 。 。
地 dì 阔 kuò 山 shān 川 chuān 围 wéi 白 bái 日 rì , , 天 tiān 低 dī 观 guān 阙 quē 近 jìn 浮 fú 云 yún 。 。
惊 jīng 心 xīn 鸟 niǎo 语 yǔ 知 zhī 时 shí 好 hǎo , , 照 zhào 眼 yǎn 花 huā 枝 zhī 着 zhuó 意 yì 新 xīn 。 。
不 bú 是 shì 莼 chún 羹 gēng 胜 shèng 羊 yáng 酪 lào , , 素 sù 衣 yī 真 zhēn 怕 pà 洛 luò 阳 yáng 尘 chén 。 。
同荣子邕登石家寺阁。宋代。张耒。高楼南望一伤神,霭霭东风万里春。 地阔山川围白日,天低观阙近浮云。 惊心鸟语知时好,照眼花枝着意新。 不是莼羹胜羊酪,素衣真怕洛阳尘。