芳 fāng 华 huá 阁 gé - - 张 zhāng 耒 lěi
玉 yù 仗 zhàng 无 wú 踪 zōng 辇 niǎn 路 lù 摧 cuī , , 旧 jiù 名 míng 犹 yóu 得 dé 榜 bǎng 高 gāo 台 tái 。 。
月 yuè 斜 xié 晓 xiǎo 树 shù 鸣 míng 鹎 bēi 鵊 jiá , , 日 rì 暖 nuǎn 春 chūn 芜 wú 放 fàng 雉 zhì 媒 méi 。 。
清 qīng 洛 luò 夜 yè 声 shēng 萦 yíng 谷 gǔ 转 zhuǎn , , 锦 jǐn 屏 píng 晴 qíng 色 sè 照 zhào 人 rén 来 lái 。 。
悽 qī 凉 liáng 满 mǎn 眼 yǎn 兴 xīng 亡 wáng 恨 hèn , , 谁 shuí 是 shì 芜 wú 城 chéng 作 zuò 赋 fù 才 cái 。 。
芳华阁。宋代。张耒。玉仗无踪辇路摧,旧名犹得榜高台。 月斜晓树鸣鹎鵊,日暖春芜放雉媒。 清洛夜声萦谷转,锦屏晴色照人来。 悽凉满眼兴亡恨,谁是芜城作赋才。