至 zhì 日 rì 有 yǒu 感 gǎn 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 耒 lěi
一 yī 卧 wò 孤 gū 村 cūn 两 liǎng 见 jiàn 冬 dōng , , 独 dú 搔 sāo 华 huá 发 fà 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
荒 huāng 山 shān 极 jí 目 mù 漫 màn 汗 hàn 雪 xuě , , 老 lǎo 树 shù 当 dāng 庭 tíng 昼 zhòu 夜 yè 风 fēng 。 。
佳 jiā 节 jié 妻 qī 儿 ér 具 jù 樽 zūn 酒 jiǔ , , 茅 máo 斋 zhāi 斟 zhēn 酌 zhuó 慰 wèi 愁 chóu 翁 wēng 。 。
未 wèi 央 yāng 晓 xiǎo 贺 hè 瞻 zhān 天 tiān 冕 miǎn , , 正 zhèng 在 zài 炉 lú 烟 yān 缥 piāo 缈 miǎo 中 zhōng 。 。
至日有感二首。宋代。张耒。一卧孤村两见冬,独搔华发思无穷。 荒山极目漫汗雪,老树当庭昼夜风。 佳节妻儿具樽酒,茅斋斟酌慰愁翁。 未央晓贺瞻天冕,正在炉烟缥缈中。