每 měi 岁 suì 正 zhēng 月 yuè 度 dù 太 tài 阳 yáng 岭 lǐng 半 bàn 山 shān 间 jiān 有 yǒu 梅 méi 花 huā 尝 cháng 以 yǐ 此 cǐ 时 shí 开 kāi 每 měi 见 jiàn 必 bì 折 zhé 一 yī 枝 zhī 丙 bǐng 午 wǔ 岁 suì 成 chéng 一 yī 绝 jué - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
孤 gū 根 gēn 抱 bào 石 shí 半 bàn 岩 yán 生 shēng , , 玉 yù 骨 gǔ 知 zhī 春 chūn 自 zì 发 fā 荣 róng 。 。
我 wǒ 有 yǒu 此 cǐ 间 jiān 来 lái 往 wǎng 债 zhài , , 年 nián 年 nián 须 xū 挽 wǎn 一 yī 枝 zhī 行 xíng 。 。
每岁正月度太阳岭半山间有梅花尝以此时开每见必折一枝丙午岁成一绝。宋代。郑刚中。孤根抱石半岩生,玉骨知春自发荣。 我有此间来往债,年年须挽一枝行。