梅 méi 庵 ān - - 区 qū 大 dà 伦 lún
江 jiāng 声 shēng 带 dài 兰 lán 若 rě , , 静 jìng 者 zhě 自 zì 相 xiāng 寻 xún 。 。
白 bái 日 rì 寒 hán 山 shān 道 dào , , 清 qīng 风 fēng 祇 qí 树 shù 林 lín 。 。
竹 zhú 梅 méi 开 kāi 径 jìng 浅 qiǎn , , 钟 zhōng 磬 qìng 落 luò 云 yún 深 shēn 。 。
何 hé 必 bì 随 suí 空 kōng 去 qù , , 方 fāng 知 zhī 尘 chén 外 wài 心 xīn 。 。
梅庵。明代。区大伦。江声带兰若,静者自相寻。 白日寒山道,清风祇树林。 竹梅开径浅,钟磬落云深。 何必随空去,方知尘外心。