次 cì 韵 yùn 病 bìng 起 qǐ 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 仲 zhòng 并 bìng
不 bù 妨 fáng 佳 jiā 句 jù 太 tài 频 pín 频 pín , , 还 hái 得 dé 愁 chóu 中 zhōng 眼 yǎn 渐 jiàn 明 míng 。 。
好 hǎo 是 shì 维 wéi 摩 mó 病 bìng 初 chū 醒 xǐng , , 又 yòu 将 jiāng 口 kǒu 业 yè 起 qǐ 纷 fēn 争 zhēng 。 。
次韵病起二首 其一。宋代。仲并。不妨佳句太频频,还得愁中眼渐明。 好是维摩病初醒,又将口业起纷争。